Đọc cái tin này tôi thực sự nhói lòng:
.
“Ngày 15-1, TAND tỉnh Trà Vinh mở phiên tòa xét xử
sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo Nguyễn Vũ Hoàng Tuấn (19 tuổi) 13 năm tù và
Thạch Thị Kim Nhung (22 tuổi, cùng ngụ huyện Châu Thành, Trà Vinh) 10
năm tù, cùng về tội mua bán người dưới 16 tuổi.
Theo cáo trạng, Tuấn và Nhung chung sống với nhau
như vợ chồng. Khoảng tháng 11-2022, do kinh tế khó khăn, cần tiền trang
trải cuộc sống và lo cho các con nhỏ, Nhung, Tuấn bàn bạc thống nhất với
nhau liên lạc các gia đình hiếm muộn con có điều kiện kinh tế, có nhu
cầu nhận nuôi trẻ để “chuyển giao” đứa con gái thứ 4 của hai bị cáo là
bé N. (sinh ngày 12-10-2022) để nhận lại một khoản tiền”.
.
Mấy ngày qua bận quá, rồi thấy có nhiều bài viết về vụ này rồi, nên không muốn viết gì nữa.
Nhưng sao lòng cứ không yên, phải viết lên đôi điều, góp vào tiếng nói chung của dư luận xã hội.
.
1. Đúng như nhà giáo Thái Hạo và nhiều
người đã viết: Tại sao Chị Dậu phải bán con, bán chó để nộp sưu cho cho
chồng thì không ai lên án, ngược lại, được bao nhiêu thế hệ học trò khóc
thương chị Dậu? Thế thì tại sao lại kết án nặng nề với vợ chồng anh
Tuấn- chị Nhung bán đứa con bé, lo nuôi ba đứa con lớn, trong hoàn cảnh
túng quẫn, mà không thấu hiểu và thương cảm họ?
.
2. Tại sao các “quan toà” vô tâm, vô
cảm đến thế? Phạt người bố 13 năm tù, người mẹ 10 năm tù, Vậy ai nuôi 4
đứa con do mẹ dứt ruột đẻ ra? Phá tan nát một gia đình (dù họ sống như
vợ chồng thì đã sao?).
.
Tại sao không hiểu rằng, đôi vợ chồng trẻ này (chồng mới
19, vợ 22 tuổi) mà đã có 4 con, chứng tỏ họ chưa hiểu biết nhiều biết
“sinh đẻ kế hoạch”, về những vấn đề xã hội, nhất là về luật pháp. Từ đó
thay vì xử bằng pháp luật thì giáo dục họ, giúp đỡ họ…
.
3. Toàn hệ thống, từ Hội Phụ nữ, UB
chăm sóc bà mẹ, trẻ em và bao nhiêu tổ chức xã hội đâu không giúp đỡ,
bênh vực cái gia đình khốn khổ này? TTO đã từng kêu lên “17 cơ quan bảo vệ trẻ, lúc cần vẫn không biết nhờ ai”!
.
Vậy thì các cơ quan, tổ chức này tồn tại làm gì?
.
4. Mấy đời Thủ tướng đều to tiếng tuyên
bố: “Không để người dân nào tụt lại phía sau”! “Nhân quyền trước hết là
lo cho 100 triệu dân đủ cơm no, áo ấm”! Vậy chính quyền địa phương để
một gia đình khốn khó như vậy, phải chịu trách nhiệm chứ! Phải giúp cho
gia đình đó có cơm ăn, áo mặc, con cái được nuôi dưỡng, học hành… Thế
mới là chế độ XHCN tốt đẹp như tuyên bố chứ?
.
5. Toà án đã làm một việc bêu xấu xã
hội, cho thấy bản chất xã hội ta đẩy người dân nghèo đến đường cùng mà
không giúp đỡ họ. Rồi xử họ tù rất nặng về “tội bán con” (thực chất là
cho làm con nuôi, còn tốt hơn trường hợp chị Dậu); cho thấy Toà án ta
quá bất công (Bộ trưởng Chu Ngọc Anh mắc tội tham nhũng như vậy mà xử tù
3 năm); cho thấy các “quan toà” xử vụ này không có trái tim!…
.
KIẾN NGHỊ:
.
Xoá án cho đôi vợ chồng trẻ, giáo dục họ về xã hội, về pháp luật; giúp đỡ họ ổn định cuộc sống gia đình.
.
Cho người nhận con nuôi đứa bé út và hỗ trợ tiền cho gia
đình này theo thoả thuận của họ. Chính quyền giúp họ giải quyết các thủ
tục pháp lý…
.
Rút kinh nghiệm, những chuyện tương tự “toàn hệ thống
chính trị” nên “vào cuộc” tháo gỡ khó khăn vướng mắc và giúp đỡ các
đương sự sao cho có lý, có tình để vấn đề được giải quyết nhân văn, tốt
đẹp, đừng làm tuỳ tiện rồi ầm ĩ trên mạng xã hội.
.
No comments:
Post a Comment