Đảng CSVN, bao giờ cũng tự hô hào là yêu nước, đấu tranh vì độc lập dân tộc, vì ấm no hạnh phúc toàn dân. Qua thời gian, trên 6-7 mươi năm (cho đến ngày nay) mọi người đều thấy: cộng sản VN không phải là yêu nước, mà là bán nước - một đảng cướp đã lộ rõ.
Bài viết, xin được dẫn chứng, trình bày:
Cướp chính quyền: Đầu tiên là cướp chính quyền để giành quyền lãnh đạo công cuộc kháng chiến. Đất nước Việt Nam, ngày 11/3/1945 được Nhật trao trả độc lập, và hoàng đế Bảo Đại cũng đã tuyên bố độc lập từ ngày ấy. Và rồi một chính phủ được thành lập do Trần Trọng Kim làm thủ tướng, qui tụ một số trí thức, khoa bảng, nhân sĩ yêu nước cùng hưởng ứng tham gia nội các - một nội các chính phủ còn phôi thai chưa đầy đủ, nhưng mà là chính phủ của toàn dân – thành lập ngày 17/4/1945.
Ngày 19/8/1945, sau khi Nhật đầu hàng đồng minh. Tình thế đang thời bất ổn, thì Việt Minh (VM) - một phong trào của đảng CS Đông Dương – khá là xa lạ, từ rừng núi, hang động, qui tụ những thành phần “thảo khấu lục lâm” ồ ạt tiến về với gậy gộc, giáo mác, mã tấu… cướp chính quyền, để rồi giành quyền tuyên bố độc lập ngày 2/9/1945 (tại quảng trường Ba Đình) do một lãnh tụ Tàu cộng giả danh là Hồ Chí Minh, hô hào đấu tranh cho dân tộc. Từ đó, một đảng (tiếm quyền) - đảng CSVN – lãnh đạo cuộc chiến sau này (đánh Pháp và chống Mỹ) đưa đất nước dân tộc qua bao thảm cảnh điêu linh tang tóc.
Cướp ruộng đất (lần 1): Công cuộc cải cách ruộng đất (CCRĐ) (1953-1956) là một công cuộc cướp đoạt và tàn sát kinh hoàng. Bao ruộng đất gọi là của địa chủ đều bị tịch thu và giết hại (con số người bị giết khoảng 172.000) qua hình thức “đấu tố” dã man, mà hầu hết là nỗi oan tình (vì được lệnh và làm theo CS Tàu, phải nâng cấp địa chủ (từ phú nông) lên để mà giết cho đủ số) Một lỗi lầm ác độc kinh hoàng, sau nầy thấy sai, chính HCM phải đóng trò lau dụi nước mắt khóc thương và cho người (Võ Nguyên Giáp) đứng ra xin lỗi chiếu lệ.
Cướp vàng và tiền (1945): Phát động “tuần lễ vàng” kêu gọi toàn dân đóng góp (370 ký vàng và 20 triệu tiền Đông Dương) giúp CSVM chống thực dân, vì trong hoàn cảnh phôi thai thiếu thốn. Thực chất là dùng tiền để đúc lót mua chuộc Tàu (Tưởng Giới Thạch) giúp phương tiện và hỗ trợ trong việc thanh trừng phe nhóm, đảng phái không đồng quan điểm (làm tay sai cộng sản quốc tê (CSQT) của HCM) – tiêu diệt VNQDĐ, Đại Việt, Cao Đài, Hòa Hảo v.v… để cho CSVM trở nên độc tôn, độc quyền lãnh đạo dân tộc.
Cùng ăn, cùng ở, cùng làm: Một hình thức trà trộn vào dân, lấy lòng dân, sống nhờ dân để nắm bắt tình hình, dần dà chờ cơ hội để cướp. Giả dạng đóng trò với những bộ mặt đáng thương đáng mến, các “bộ đội cụ hồ” thời kỳ đói khổ sống trong dân để nhờ dân nuôi nấng, chở che đùm bọc. Người dân chất phát thật thà có biết đâu, những lần (bộ đội) rời khỏi nhà dân (những khi giặc Tây ruồng bố) thì cố tình bỏ lại một vài khí cụ (quận sự) để giặc Pháp vào thấy đó cho là nuôi dưỡng ủng hộ VM, Pháp cho đốt nhà, phá tan mọi thứ. Một cái cớ để khích động người dân thêm căm thù (giặc Pháp cũng như quốc gia) để hết lòng theo đảng (CSVM). Trà trộn trong dân cũng để nắm rõ tình hình mọi sự (đối với các gia đình giàu có) để chờ cơ hội giả dạng quay về cướp của giết người, và đổ tội cho phía quốc gia (quốc gia VN và VNCH sau này). Đủ đầy với bao thứ mưu toan thâm độc?
Hũ gạo kháng chiến: Một hình thức cướp nhỏ lẻ, trường kỳ. Người dân được vận động mỗi lần nấu cơm, xúc gạo vào nồi thì phải nhớ xúc một ít gạo đổ vào hũ (kháng chiến). Số gạo này được thu góp hàng tuần, hàng tháng để mang cho ủng hộ VM (nuôi quân diệt giặc). Người dân, bất cứ ai cũng phải “thắt lưng buộc bụng”, ăn chẳng cần no để mà chia sẻ, giúp bộ đội cụ hồ đi kháng chiến. Ai không theo? Không làm? Rồi sẽ biết?
Phạm vi bài viết, không thể kể hết vô vàn bao thứ “cướp” khác. Toàn là độc chiêu, độc đáo? Mà đảng CS đã thực hiện suốt chặng đường dài (mấy mươi năm) gọi là đấu tranh cho độc lập tự do?
Và rồi, kháng chiến thành công với cái gọi là “thắng lợi hoàn toàn”, đất nước được thống nhất, sau 30/4/1975, một đảng độc quyền lãnh đạo. Từ đấy, bắt đầu cho những công cuộc “cướp” khác và mới mẻ hơn. Xin tiếp tục:
Đánh tư sản qua bao lần: Một hình thức qui mô sâu rộng, cướp chẳng nương tay, không thương xót. Một trận cướp “long trời lỡ đất” - cướp sạch sành sanh: Từng đoàn xe tải ngày đêm theo hướng Nam-Bắc với vô số của tiền để cho ai? Đảng toàn quyền sử dụng…
Cướp bằng chính sách:
Cướp ruộng đất (lần 2): Sau những lần đánh tư sản (miền Nam), cướp tận cùng vì là của cải của “Ngụy” và bóc lột. Đảng đề ra chính sách: cướp ruộng đất từ dân cày (vì đây là dân ngụy). Công lao khai khẩn tạo dựng? không cần biết. Tất cả đi vào “tập đoàn” và “hợp tác xã”. Chia theo “định xuất” (mỗi nhân khẩu: vài ba sào), còn lại bao nhiêu xung công vào “nhà nước”, để đảng toàn quyền… sử dụng - Những cánh đồng mênh mông bát ngát, thẳng cánh cò bay là những “lợi phẩm” giàu có vinh sang cho đảng.
Chen vào “chính sách” làm ăn theo tập thể, những “tư liệu sản xuất”, như xe tàu, máy móc cũng phải được “xung công” đưa vào hợp tác xã. Cha chung không ai khóc, của chung không ai lo, sau một thời gian, toàn bộ máy móc trở thành “phế thải”. Và từ đó, Chính sách nữa được đề ra: đại đa số (dân ngụy) dắt dìu đi “kinh tế mới” để xây dựng và phát triển với cuộc đổi đời: khoai sắn trộn bo bo. Bao đời sống đói nghèo, và “đảng ta” vinh sang thụ hưởng.
Đất đai là sở hữu toàn dân, dân làm chủ, nhà nước quản lý, và đảng sử dụng: một chính sách “công bằng và đúng đắn?”, đảng mặc sức mà thắng lợi, mà quang vinh. Từ đó, sản sinh ra hằng vạn, hằng triệu “dân oan” trên khắp cùng đất nước. Từng đoàn lang bạt, lê la khắp mọi nẻo, mọi nơi, mọi chốn cửa quyền đề đòi công bằng, công lý. Những đoàn ‘lữ hành” dưới thời XHCNVN đi cùng trời cuối đất… đi cả cuộc đời?
“Cướp, cướp nữa, bàn tay không lúc nghỉ - cho mạnh giàu lãnh đạo, đảng quang vinh”. Phương châm của “đảng ta” để muôn đời trường trị:
Cướp tài nguyên quặng mỏ, cướp rừng vàng biển bạc. Và cướp cả công sức đem con dân đi lao động, làm thuê, ở mướn nước ngoài để có tiền nuôi đảng.
Và “đảng ta” cũng không ngần ngại “cướp chim” của từng đứa cháu ngoan bác hồ, đem “băng trinh” mà gả bán hoặc phục vụ tình dục người nước ngoài để chắt mót từng đồng đô la ngoại tệ gởi về “giúp đảng”.
Chưa hết! Một nền kinh tế đến hồi suy kiệt. Một khối nợ (nợ công) chồng chất càng lúc càng nhiều, mà xét thấy không còn có thể vay mượn, thì một hình thức “cướp” (do đỉnh cao trí tuệ nghĩ ra): huy động vàng và những đồng đô la dành dụm trong dân. Ai lại không bảo rằng đây là “tài tình” và “khôn khéo”?
Trong những ngày qua, cả nước chấn động như một cơn địa chấn: anh Nguyễn Cà Rê (phường Cái Khế, quân Ninh Kiều, TP Cần Thơ) nghèo khó, cha đau nặng cần tiền điều trị. Anh được người giúp cho 100 đô. Anh mang đi đổi, vì không rõ luật pháp, đã bị đảng tịch thu và phạt 90 triệu đồng. Phạt luôn cả tiệm vàng đổi đô la sai qui định, tịch thu toàn bộ vàng bạc, kim cương thuộc gia đình. Do tại người dân không biết luật? Và những tên “luật sư” (trí thức bưng bô) cũng đã bảo rằng: phạt như vậy là đúng luật - luật đảng đề ra!
Người ta thấy: béo to và phì nộn. Không giống như những năm “hô hào kháng chiến, lặn lội núi rừng” héo hon và khắc khổ. Đánh xong giặc Mỹ, “đảng ta” to đẹp, mạnh giàu gấp vạn lần hơn.
Cướp xác thân đồng bào và máu xương đồng đội. Trên 3 triệu mạng người ngã xuống, vun hoén, tô bồi cho “quang vinh” của đảng ngày hôm nay! Nhà cao cửa rộng, phú quí vinh hoa, và lợi quyền vô tận… trên một đất nước tang thương - người Tàu lấn chiếm, xâm lăng ngập tràn mọi nẻo - một dân tộc nghèo nàn, đói khổ tận cùng…
Và hôm nay, một đảng lãnh đạo suốt quá trình là “cướp” đang manh nha, vì lợi quyền, sẵn sàng dâng nạp núi sông, lệ thuộc Tàu cộng?
Một dân tộc với truyền thống bất khuất kiên cường – dân tộc Việt Nam - từ mấy mươi năm đã phải lầm tin theo đảng: đấu tranh gian khổ, tuông đổ máu xương, và hy sinh vô hạn, để mưu cầu độc lập tự do, ấm no hạnh phúc… Hoàn toàn không có, mà nguy cơ một kiếp đời nô lê… Dân tộc này sẽ phải làm gì?
No comments:
Post a Comment