Chế độ độc tài cộng sản tuyên truyền người dân Việt Nam phải ơn đảng, ơn bác Hồ !
Chế độ làm như vậy theo kiểu phong kiến, coi người dân
như nô lệ, phận kiếp người như nằm hết trong tay họ, không có họ thì
không có đất nước dân tộc Việt Nam ?
Sau khi cướp được chính quyền thân Nhật năm 1945, thành
lập nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa do đảng cộng sản lãnh đạo tuyệt
đối thì bộ máy tuyên truyền bắt đầu mở hết công suất từ bộ giáo dục, Ban
Tuyên giáo trung ương đến địa phương, bộ Văn hóa thông tin, hội Nhà văn
nhà báo, nhạc sỹ sáng tác đều ca ngợi công lao của đảng cộng sản với
dân tộc Việt Nam, tất cả mọi người phải tin rằng Đảng Cộng sản là sinh
ra nước Việt Nam, con người Việt Nam nên phải ơn bác, ơn đảng. không
được nghĩ sai về đảng cộng sản, như thế trái với văn hóa khổng giáo, nhờ
vậy người dân Việt Nam rất sợ từ “phản động”, “thế lực chống phá”, kể
cả những người được ra nước ngoài học tập thời bao cấp, khi vẫn còn hệ
thống xã hội chủ nghĩa Liên Xô trước năm 1991.
Văn hóa khổng giáo cực kỳ nguy hiểm, làm con người khó thay đổi về dân chủ, kể cả những người có học ở nước ngoài,
Thời bao cấp những học sinh được chính quyền cộng sản
cho đi học nước ngoài Châu Âu dù học xong ở Ba Lan, Séc, Đức… vẫn mang
tâm lý ơn đảng ơn bác mới được sang học nước ngoài, họ không biết rằng
đây là quyền phải có. mặc dù họ có phản kháng chế độ độc tài nhưng rất
yếu ớt rồi tắt lịm vì sợ mình ăn cháo đái bát, vong ơn bội nghĩa, là
phản động, họ bị chính quyền trong nước đe dọa và thôi không dám ủng hộ
dân chủ tự do cho người Việt Nam nữa, cúi đầu trước kẻ cai trị kể cả
sinh sống ở nước ngoài.
Văn hóa khổng giáo ăn sâu vào con người Việt Nam trở
thành khôn lỏi, không dám lên tiếng trước bất công xã hội, trở thành sợ
hãi trước kẻ cai trị bất lương có sức mạnh của cường quyền.
Văn hóa sợ hãi là đặc trưng của văn hóa nho giáo trước
vua quan cai trị, ý vua là ý trời, vua nói gì cũng đúng, không được cãi
lại tức là phản biện, lúc đó là phạm thượng, nhẹ thì cảnh cáo, nặng thì
bắt giữ bỏ tù, hoặc bị giết chết.
Thế kỷ 21 nhưng văn hóa sợ hãi chính quyền cộng sản vẫn
tồn tại ở trong nước đã đành, nhưng ở nước ngoài người Việt Nam vẫn sợ
hãi thật sự có vấn đề về hiểu biết chính trị xã hội, họ thật sự thiếu
kiến thức trầm trọng, họ chọn thái độ né tránh, ở ẩn. Mỗi cá nhân sợ hãi
những quyền cơ bản như quyền tự do ngôn luận, quyền lập ra một hội độc
lập được pháp luật cho phép, họ không dám lên tiếng tại sao đảng cộng
sản được thành lập, thì các đảng khác cũng được thành lập, bình đẳng ở
đâu khi đảng cộng sản không cho thành lập ? Cả một trăm triệu người dân
có một đảng được tồn tại thì làm sao có tự do tư tưởng, có quyền con
người ?
Chính sự đàn áp, bỏ tù của chính quyền đảng cộng sản làm
cho văn hóa sợ hãi lan tỏa trong xã hội Việt Nam lan sang cả nước ngoài
nơi có khoảng sáu triệu người sinh sống, làm cho họ sợ vì chính quyền
làm khó khi họ về thăm quê hương, đây là vũ khí quan trọng của chế độ
cai trị chiếm đóng đất nước gần tám mươi năm ( 1945 – 2024).
Phải nói thật sự nếu không có đảng cướp cộng sản thì dân
tộc Việt Nam tránh khỏi nội chiến 30 năm( 1945 – 1975), chết khoảng 6
triệu người dân Việt Nam, bị thương hàng triệu, di chứng sau chiến tranh
50 năm sau vẫn còn nguyên.
Mặt khác nếu chính quyền thân Nhật Trần Trọng Kim không
mất chính quyền thì sẽ theo khuôn mẫu Nhật Bản, như thế theo chế độ dân
chủ đại nghị có vua Bảo Đại và thủ tướng, Nước đại Việt không thua kém
về quyền con người và phát triển kinh tế như Nhật Bản hiện nay.
Như thế thì đảng cộng sản không thể được dân tộc Việt Nam ơn huệ mà phạm tội ác đáng loại bỏ.
Tất nhiên người có tội với dân tộc là nhóm thiếu số chóp
bu, còn lại 5 triệu đảng viên nghe theo một cách mê muội, thiếu kiến
thức thì cũng như người dân Việt Nam bình thường theo môi trường ngu dân
thì phải thế.
Xây dựng văn hóa dân chủ từ việc không sợ hãi một cách
có kiến thức, học cách thái độ và trình độ phản biện đứng lên bảo vệ
công lý, sự thật, quyền lợi của mỗi công dân, một mình lên tiếng không
có sức mạnh, hãy tập hợp thành tổ chức lên tiếng thì chính quyền hoặc
lãnh đạo cộng sản phải xuống nước, không dám làm sai, mỗi một người lên
tiếng, nhiều người lên tiếng tao thành văn hóa không sợ hãi lan tỏa
trong xã hội trong nước và cộng đồng người Việt ở nước ngoài nơi có sứ
quán cộng sản.
Chế độ độc tài toàn trị cộng sản xây dựng văn hóa ơn
đảng, ơn bác phù hợp với văn hóa khổng giáo( nho giáo), tức là con người
phải ơn vua chúa hơn cả bậc sinh thành ra mình, tức là chống lại sự
phản biện của dân chúng trước bất công xã hội, dù vua chúa có sai cũng
phải im lặng, bây giờ chế độ cộng sản cũng như vậy khác tên gọi : Tổng
Bí thư, Chủ tịch nước, thủ tướng,bộ trưởng …tương tự như Vua, tể tướng,
quan lớn triều đình của chế độ phong kiến.
Đảng cộng sản Việt Nam tuyên truyền trong xã hội, trong nền giáo dục rằng, nhờ công của đảng thì mới được như ngày hôm nay !
Công nhận điều đó nhưng so với các nước láng giềng thì
hơn họ về thu nhập bình quân đầu người chưa ? Giáo dục, y tế, quyền con
người hơn chưa ? Có tự do báo chí không, tự do ngôn luận không ? Vv..và
vv.
Rồi phải nghĩ rằng không có đảng cộng sản lãnh đạo thì Việt Nam vẫn là thuộc địa của Pháp và Nhật Bản ?
Điều này sai hoàn toàn, trên thực tế Đế Quốc Việt Nam
được chính quyền thủ tướng Trần Trọng Kim tuyên bố độc lập ngày
11.3.1945, sau đó chính quyền cộng sản cướp chính quyền của ông Thủ
tướng Trần Trọng Kim, không phải từ Đế Quốc Nhật Bản.
Cũng như vậy, chính quyền cộng sản cướp chính quyền từ
tổng thống Việt Nam cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu, hoàn toàn không phải từ
Mỹ !
Do vậy nếu không có đảng cộng sản thì Việt Nam có độc
lập với chế độ dân chủ đa nguyên theo mô hình Nhật Bản từ 11.3.1945 rồi,
lịch sử ghi rõ ràng minh bạch, không phải nội chiến 30 năm xương chất
thành núi, máu chảy thành sông .
Như vậy nhân dân Việt Nam không phải ơn đảng ơn bác mới có nước Việt Nam.
Chẳng qua chế độ độc tài lợi dụng người dân Việt Nam
thiếu hiểu biết, xây dựng một văn hóa ơn huệ thông qua các hoạt động
tuyên truyền rầm rộ thông qua các bài hát công ơn của đảng bác tránh
chống đối của người dân trước bất công xã hội, oan sai tham nhũng tràn
lan, tạo ra tâm lý không có đảng thì làm gì có cơm no áo ấm, nhà cửa xe
cộ, được sang nước ngoài sinh sống học tập nên người…
Nên nhớ người dân nuôi cả bộ máy chính quyền nhà nước
cộng sản từ trung ương đến địa phương bằng hàng trăm thứ thuế rồi chi
lương nuôi toàn bộ hệ thống chính trị đảng cộng sản, nên sòng phẳng với
nhau, không có ai cho không ai mà phải ơn huệ.
Văn hóa dân chủ là văn minh, sòng phẳng, “cảm ơn, xin
lỗi” là câu nói cửa miệng của mỗi con người khi ra xã hội, khi đến với
chính quyền không phải tâm thế xin cho mà trách nhiệm họ phải thực hiện
công việc cho người dân, xây dựng một văn hóa dân chủ tức là không sợ
hãi trước bất công xã hội, trước chính quyền cộng sản, dám lên tiếng đấu
tranh cho quyền lợi chính đáng của mình là một bước tiến tới xã hội dân
chủ đa nguyên, xây dựng một kỷ nguyên thứ hai vươn mình theo xu hướng
phát triển thế giới không thể đảo ngược.
Muốn xây dựng văn hóa dân chủ văn minh bắt buộc phải xóa
bỏ văn hóa “ơn đảng ơn bác”, và thói quen sợ hãi chính quyền khi mình
làm đúng.
15.11.2024
No comments:
Post a Comment