Chiều đã chợt thành thung lũng silicon ngập nước
Bao nhiêu triệu người lếch thếch thi nhau bì bõm lội
Để về được đến nhà cho kịp khỏi trời tối omQuần áo Dior vừa mua xong dính nước đen ngòm
Đôi giày Gucci mới toanh bỗng gần như bật đế
Chiếc đồng hồ Rolex cũng chẳng còn tí tách chạy
Tất cả cứ nháo nhào lên như trong thảm hoạ lũ lụt
Tôi thấy những con người đều chung nhau một nỗi khổ
Cái khổ dịu dàng của những con người nhất mực lặng câm
Trước thân phận của chính mình
Cứ âm thầm, ngập ngụa, mà sống
* Những năm trước bọn bồi bút của ban Chuyên Láo đã thổi ống đu đủ rằng
Bao nhiêu triệu người lếch thếch thi nhau bì bõm lội
Để về được đến nhà cho kịp khỏi trời tối omQuần áo Dior vừa mua xong dính nước đen ngòm
Đôi giày Gucci mới toanh bỗng gần như bật đế
Chiếc đồng hồ Rolex cũng chẳng còn tí tách chạy
Tất cả cứ nháo nhào lên như trong thảm hoạ lũ lụt
Tôi thấy những con người đều chung nhau một nỗi khổ
Cái khổ dịu dàng của những con người nhất mực lặng câm
Trước thân phận của chính mình
Cứ âm thầm, ngập ngụa, mà sống
* Những năm trước bọn bồi bút của ban Chuyên Láo đã thổi ống đu đủ rằng
Việt Nam là nơi đáng sống nhất thế giới"

No comments:
Post a Comment