Cái chết của tù nhân lương tâm Huỳnh Anh Trí đã làm nổi bật cái ác của chế độ CS Hà Nội.
Tất cả các tù nhân chính trị trong thời
Pháp, trong thời Việt Nam Cộng Hòa… hiển nhiên đều có thể thấy rằng chế
độ hiện nay là cái ác hiện hình vượt sức tưởng tượng. Rằng cõi con người
không thể có những cách cư xử như thế: cố ý ép tù nhân sử dụng chung
dao cạo râu, ép đưa chân vào cùm còn vệt máu… để lây HIV cho nhau, để sẽ
cho ra tù và chết vì bệnh AIDS.
Bài viết “Ánh sáng xuyên màn đêm” của Linh mục Antôn Lê Ngọc Thanh, Dòng Chúa Cứu Thế, kể:
“Huỳnh Anh Trí sinh năm 1971 tại Sài Gòn.
Đầu thập niên 90, anh Trí theo gia đình di cư sang Thái Lan. Năm 1999,
anh tham gia vào tổ chức Việt Nam Tự Do tại Bangkok, một tổ chức có
đường lối đấu tranh chống lại sự độc tài của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Tháng 12.1999, Huỳnh Anh Trí bị bắt cùng
với người anh ruột là Huỳnh Anh Tú (sinh năm 1968) tại Sài Gòn. Anh Trí
và người anh cùng bị kết án 14 năm tù giam với tội danh “khủng bố” theo
điều 79 của Bộ Luật Hình Sự.
Năm 2001, Huỳnh Anh Trí bị chuyển đến
giam tại nhà tù Xuân Lộc (tỉnh Đồng Nai). Trong thời gian bị giam giữ
tại đây, anh Trí đã đấu tranh với các quản giáo và giám thị trại giam để
phản đối tình trạng giam giữ vô nhân đạo đối với tù nhân, đặc biệt là
các tù nhân chính trị.
Năm 2005 và 2006, Huỳnh Anh Trí cùng với
các tù nhân chính trị đã gởi đơn đến Bộ trưởng Bộ Công an lúc đó là ông
Lê Hồng Anh, Ban Giám thị nhà tù để phản đối quy định chỉ cho sử dụng
một dao lam cạo râu, hớt tóc cho rất nhiều rất tù nhân (cả thường phạm
và chính trị), điều này dẫn đến lây nhiễm HIV và các bệnh truyền nhiễm
khác cho nhiều tù nhân bị giam giữ chung. Nhất là việc sử dụng cùm không
sạch, sau khi người nhiễm HIV/AIDS đã cùm bị chảy máu, cho các tù nhân
chính trị và Huỳnh Anh Trí đã bị lây nhiễm.
Anh Trí kể, khi bị cùm, người tù rất sợ
cùm dơ. Cùm dơ là cùm đã khóa chân người nhiễn HIV/AIDS dính đầy máu,
thậm chí có cả da và ít thịt, nhưng không bao giờ được tẩy sạch.
Anh Trí
nói: “Tôi đã hỏi bác sĩ tuyên truyền về HIV/AIDS của Tổng cục VIII rằng
khi cùm dính máu người nhiễm, rồi cùm cho tôi thì tôi có bị nhiễm
không? Ông bác sĩ đó trả lời: “Tôi không biết!””…”(hết trích)
Cũng bài này, có ghi lời chứng về nhà tù của một cựu tù nhân chính trị: LS Lê Công Định.
LS Lê Công Định viết:
“Tôi xác nhận có tình trạng sử dụng một
dao lam cạo râu và hớt tóc cho rất nhiều tù nhân ở các trại tạm giam và
trại cải tạo mà tôi từng trải qua. Riêng tôi, vì ngay từ đầu tôi yêu cầu
dứt khoát phải có dao cạo râu riêng, nên các trại giam đồng ý cho tôi
sử dụng riêng, nhưng không được giữ trong buồng giam mà phải gửi cán bộ
quản giáo cất giùm. Các tù nhân khác không dám yêu cầu như tôi nên đành
chấp nhận cảnh dùng dao cạo chung.
Nội quy các trại giam cấm tù nhân để râu,
nhưng ở trại Chí Hoà lại cấm hẳn việc sử dụng dao cạo, nên tất cả tù
nhân nam đều phải chế tạo đồ bứt râu. Nhìn cảnh ấy mà rớt nước mắt!
Tình trạng cùm dơ dính máu và thịt cũng có thật và tất cả tù nhân các trại đều kể lại đúng như vậy.
Ngoài ra, việc cấp thuốc và điều trị cho
bệnh nhân rất hạn chế và không đầy đủ. Khu G trại Chí Hoà nơi tôi ở
chẳng hạn, chỉ đưa tù nhân đi khám bệnh vào sáng thứ hai hàng tuần, nên
ai có bệnh đều phải chờ đúng lịch mới được đi khám, bất kể bệnh nặng hay
nhẹ, trừ trường hợp quá nặng phải đi cấp cứu mới được cho đi ngay…”(hết
trích)
Tướng Trần Độ, người công thần của chế độ CSVN, đã làm các câu thơ sau để nói lên cái ác của chế độ Hà Nội:
Những mơ xoá ác ở trên đời
Ta phó thân ta với đất trời
Ngỡ ác xóa rồi thay cực thiện
Ai hay, biến đổi, ác luân hồi.
Ta phó thân ta với đất trời
Ngỡ ác xóa rồi thay cực thiện
Ai hay, biến đổi, ác luân hồi.
Khi nhìn thấy cái ác của chế độ, Tướng Trần Độ đã chính thức kêu gọi:
“Đảng Cộng sản phải tự mình từ bỏ chế độ
độc đảng, toàn trị, khôi phục vai trò, vị trí vốn có của Quốc hội, Chính
phủ. Phải thực hiện đúng Hiến pháp, tức là sửa chữa các đạo luật chưa
đúng tinh thần Hiến pháp. Đó là phải có những đạo luật ban bố quyền tự
do lập hội, lập đảng, tự do ngôn luận, luật báo chí, xuất bản. Sửa chữa
các luật bầu cử ứng cử tự do, từ bỏ quyền quyết định của cơ quan tổ chức
Đảng, trừ bỏ “hiệp thương” mà thực chất là gò ép”….”
Những đòi hỏi thay đổi đó cũng là ước mơ của anh Huỳnh Anh Trí.
Người ra đi trước anh Trí là thầy giáo
Đinh Đăng Định, chết vì ung thư khi ra tù. Và căn bệnh ung thư này được
Thầy giáo Định nghi ngờ là do cai tù đầu độc. Thầy Định dạy môn Hóa học,
nên nhận ra có hóa chất khác lạ trong bữa ăn của Thầy trong tù.
Bản tin RFI đã phỏng vấn ông Nguyễn Bắc
Truyển, Tổng thư ký Hội Ái hữu Tù nhân Chính trị và Tôn giáo, người đã
có thời gian cùng sống trong một trại giam với người tù lương tâm vừa
qua đời. Và được kể:
“Ông Nguyễn Bắc Truyển: Anh Trí bị bắt
vào tháng 12/1999, và vừa ra tù vào tháng 12/2013. Khi ở trong cùng trại
với anh, tôi thấy sức khỏe của anh vẫn bình thường trước tháng 5/2010.
Sau tháng 5/2010, tôi ra tù. Sau ngày anh ra về, tôi thấy sức khỏe anh
vẫn bình thường cho đến sau tháng 3/2014.
Sau chuyến đi vận động nhân quyền ở Hà
Nội trở về, thì sức khỏe anh rất xuống. Đầu tiên anh bị ói ra máu, thì
đầu tiên nghi rằng anh bị chấn thương, do bị đánh đập vào tháng 6/2013,
khi tù nhân thường phạm ở phân trại số 1 (trại Z30) nổi loạn thì anh là
người trả lời phỏng vấn trên diễn đàn Paltalk. Sau đó anh bị chuyển trại
và bị đánh đập rất nhiều, bị chấn thương phổi, bị ói ra máu nhiều lần.
Ban đầu anh cũng nghĩ (sức khỏe suy yếu là do nguyên nhân) như vậy,
nhưng gần đây, sau khi anh đi xét nghiệm về HIV, thì bác sĩ tại hai nơi,
một bệnh viện và Viện Pasteur, xác định anh bị dương tính HIV và đang ở
giai đoạn cuối, thì tôi nghĩ rằng chắc chắn anh mắc HIV trong thời gian
14 năm anh ở tù…”(hết trích)
Có nghĩa là, cho tới tháng 3-2014, sức khỏe anh Trí trông vẫn bình thường.
Ông Nguyễn Bắc Truyển nhận định:
“Sau khi tin anh Huỳnh Anh Trí bị HIV và
chuyển sang giai đoạn AIDS, nhà cầm quyền chưa có ý kiến phản hồi gì về
điều này. Chắc chắn là họ từ chối trách nhiệm của họ.
Nhưng tôi xin
khẳng định, anh Huỳnh Anh Trí bị nhiễm HIV là thời gian ở trong nhà tù.
Còn nguyên nhân thế nào để bị nhiễm, thì chúng ta cần phải tìm hiểu
thêm. Tôi chưa xác định nguyên nhân nhiễm, nhưng trách nhiệm là thuộc về
nhà tù Xuân Lộc…
…Theo tôi được biết, có rất nhiều tù nhân
chính trị bị mắc HIV, chuyển sang AIDS và chết tại nhà tù Xuân Lộc, ít
nhất là khoảng 10 người. Những người này tôi chỉ nghe kể lại khi vào nhà
tù Xuân Lộc năm 2007, nhưng chưa được gặp họ. Nhưng một người tù hiện
nay đang bị nhiễm HIV và chuyển sang giai đoạn AIDS, và hiện nay đang
còn sống là anh Đỗ Quang Thái, tù chính trị, hiện đang bị giam giữ tại
phân trại số 2, trại giam Xuân Lộc. Cho tới nay anh ấy cũng đang bị vào
giai đoạn cuối. Tình trạng sức khỏe của anh đang bị suy giảm nghiêm
trọng…”
Cần ghi nhận, nhà nước CSVN đã ký Công
ước chống tra tấn năm 2013… và đang dùng biện pháp tra tấn tàn bạo nhất
lại là vi khuẩn HIV.
Cái ác ai cũng thấy đó, ngay ở Ba Đình, không chôi được.
No comments:
Post a Comment